Đoàn phóng viên của báo Bóng đá đã có mặt ở Myanmar. Và thông tin đầu tiên mà những phóng viên “tiền tuyến” gửi về lại chính là những chia sẻ với đồng nghiệp ở Việt Nam về thủ tục nhập cảnh và sử dụng thẻ tác nghiệp tại SEA Games. Đó thực sự là những thông tin rất thiết thực và đầy ý nghĩa với những người chuẩn bị coi Myanmar là điểm đến.
Tôi bỗng nhớ đến những SEA Games hay những sự kiện thể thao diễn ra ở nước ngoài mà mình nhiều lần tác nghiệp. Nơi xứ người, cánh phóng viên thể thao dù công tác ở những đơn vị khác nhau, thậm chí đang cạnh tranh quyết liệt về thị phần, nhưng vẫn biết nắm chặt tay nhau. Khi ấy, mọi ranh giới được xóa nhoà và chỉ có những người Việt Nam thân thiện, đoàn kết.
Hôm qua, tôi tình cờ nghe được câu chuyện của hai CĐV nổi tiếng của ĐT U23 Việt Nam là Hoàn “pháo” và Quê “Ả-rập”. Họ gọi điện cho một CĐV nổi tiếng khác ở phía Nam là Sáng “Củ Chi” để bàn cách đưa đồng đội Mạnh “béo” vốn khó khăn về kinh tế đi cùng đến Myanmar. Và, câu trả lời mà họ nhận được từ Sáng “Củ Chi” là: “Bảo Mạnh “béo” cứ đi, sang đó mọi người sẽ chung tay cùng lo cho anh ấy!”.
Thế đấy, SEA Games khiến những con dân nước Việt gần gũi và hào phóng với nhau hơn. Họ gắn kết với nhau, chia ngọt sẻ bùi chỉ với hy vọng, có một SEA Games ngọt ngào và lan tỏa giá trị Việt.
Có lần, người viết hỏi HLV Hoàng Văn Phúc, điều gì khiến ông an tâm nhất về U23 Việt Nam? Nhà cầm quân này trả lời: “Đó là sự đoàn kết! U23 Việt Nam là gia đình lớn của chúng tôi”.
U23 Việt Nam đã kết thúc chặng đường chuẩn bị cho SEA Games 27. Vẫn còn đó những trăn trở về ưu nhược điểm của đội bóng. Nhưng, có lẽ, sự đoàn kết và hết mình trong thi đấu của các cầu thủ là điều mà chúng ta không bao giờ phải nghi ngờ. Rằng, U23 Việt Nam có thể chưa hoàn thiện ở một khâu nào đó, nhưng mỗi cầu thủ luôn biết vì nhau, vì thành công chung của đội bóng!
*Chuyên trang SEA Games 27 của Bongdaplus