NĂM 2007 KHÔNG THỂ NÀO QUÊN
Năm 2007, tôi từng tạm quyền dẫn dắt ĐT U23 Việt Nam tham dự vòng loại Olympic Bắc Kinh 2008 và cả trong quá trình chuẩn bị cho SEA Games 24 diễn ra tại Thái Lan. Nguyên nhân là HLV trưởng Alfred Riedl có những thời điểm phải vắng mặt để điều trị bệnh thận. Tôi đã may mắn khi có trong tay một lứa cầu thủ rất tài năng, tiêu biểu là Công Vinh, Tấn Tài, Quang Thanh… Tất cả đều rất trẻ và có thể cùng lúc cống hiến cho cả đội U23 QG lẫn ĐTQG.
Chính họ là những trụ cột của đội U23 Việt Nam trong hành trình tiến vào vòng loại thứ 3 (tức là vòng cuối) Olympic Bắc Kinh 2008 khu vực châu Á. Đến tháng 7, khi Việt Nam là đồng chủ nhà của VCK Asian Cup 2007, HLV Riedl đã trở lại và những cầu thủ trẻ tuổi, giàu khả năng cống hiến kể trên tiếp tục được tin dùng trong màu áo ĐTQG. Họ cùng nhau vào đến tứ kết Asian Cup năm đó và đây chính là thành tích tốt nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam từ ngày tái hội nhập.
Thú thực, với những gì mà các cầu thủ đã làm được trong những giải đấu diễn ra ở giai đoạn đầu và giữa năm 2007, không chỉ BHL, giới truyền thông mà cả hàng triệu người hâm mộ đều tin rằng, họ hoàn toàn đủ sức chinh phục giấc mơ vàng SEA Games 24 diễn ra vào tháng 12 năm đó. Nhưng rồi, như chúng ta đã thấy, SEA Games 24 đã diễn ra rất khó khăn với U23 Việt Nam. Sau trận đầu thắng Malaysia 3-1, trong 2 trận tiếp theo ở vòng bảng, U23 Việt Nam đều phải thi đấu hết sức nhọc nhằn. Đội thua Singapore (2-3) và chỉ thắng sít sao Lào (2-1) để tiến vào bán kết.
Vào đến bán kết, U23 Việt Nam phải dừng bước sau khi thua Myanmar trong loạt sút luân lưu (1-3). Sau trận đấu này, HLV Riedl từ chức, không còn là “thuyền trưởng” của đội trong trận tranh HCĐ. Đối với tôi – trên tư cách là trợ lý, cộng sự của HLV Riedl thì tôi cảm thấy, đó là một sự kiện không dễ gì có thể quên được.
CHÚNG TÔI MẤT PHƯƠNG HƯỚNG
HLV Riedl rời ghế “thuyền trưởng”, tôi được chỉ định là người đóng thế. Rõ ràng là tôi không xa lạ gì với vị trí này vì từ đầu năm, tôi đã không ít lần nói với ông Riedl rằng: “Ngài cứ an tâm dưỡng bệnh, tôi sẽ ở đây trợ giúp hết mình”. Không xa lạ nhưng lần cầm quân ở trận tranh HCĐ SEA Games 24 với tôi là rất khó tả. Thất bại ở bán kết rồi việc phải chia tay người thầy đã gắn bó một thời gian dài khiến tâm lý các cầu thủ bị ảnh hưởng. Họ dường như đã mất phương hướng và thú thực, cả tôi cũng vậy.
HLV Mai Đức Chung
Thế rồi, sau 90 phút trận tranh HCĐ, chúng tôi nhận 5 bàn thua trắng trước Singapore và rời SEA Games 24 với 2 bàn tay trắng, trong lòng thì chỉ có những nỗi thất vọng tràn trề. Nếu bây giờ hỏi tôi điều gì đã xảy ra ở SEA Games 24 và vì đâu mà U23 Việt Nam thất bại, tôi sẽ không thể nói rằng cầu thủ ngày ấy chuyên môn thấp vì chính họ từng lọt vào nhóm các đội mạnh nhất châu Á ở cả lứa U23 lẫn ĐTQG! Tôi cho rằng, nguyên nhân duy nhất chỉ là vì: “SEA Games luôn diễn ra vào cuối năm”.
Trong năm 2007, những người như Công Vinh, Quang Thanh, Tấn Tài… đã liên tục ra sân cày ải trên khắp các mặt trận cùng U23 Việt Nam, ĐTQG và cả các giải quốc nội cùng các CLB chủ quản. Con người dù có tài năng tới mấy cũng không thể có sự bền bỉ bất tận như những chiếc máy vô tri, vô giác. Các cầu thủ đã thi đấu rất tốt trong phần lớn của năm 2007, nhưng đến đúng SEA Games 24 thì họ đã bị quá tải.
Cách thi đấu đầy nhọc nhằn kể từ trận thứ 2 của vòng bảng cho tới khi rời giải sau trận tranh HCĐ là minh chứng rõ ràng. Thời điểm SEA Games 24 kết thúc cũng là lúc biểu đồ phong độ của U23 Việt Nam chạm đến điểm thấp nhất của đồ thị hình sin.
Nhiều khi tôi nghĩ rằng, giá mà SEA Games 24 diễn ra sớm hơn thì mọi thứ có thể đã khác rất nhiều!