Còn có Radamel Falcao gia nhập Monaco hoặc Neymar đến Barcelona cùng với mức giá hơn 50 triệu euro. Edinson Cavani gia nhập PSG với bản hợp đồng lên đến 64,5 triệu euro. Ngay cả cái tên James Rodriguez, mà không phải ai cũng biết, cũng đã có giá 45 triệu euro, hoặc bản hợp đồng “vét” của Mesut Oezil có giá 50 triệu euro..
Liệt kê 10 hoặc 20 bản hợp đồng lớn nhất thì quá đơn giản. Tổng quát hơn, có thể khẳng định: 2013 là một năm quá sôi động trong lĩnh vực chuyển nhượng. Vẫn như mọi khi, giá chuyển nhượng không nhất thiết phải tỷ lệ thuận với hiệu quả chuyên môn. Dù sao đi nữa, cái nhìn sơ bộ cho thấy đa số các vụ chuyển nhượng lớn trong mùa Hè 2013 đều thành công, hoặc ít ra là không đến nỗi thất bại (kiểu như Fernando Torres hồi mới đến Chelsea, hoặc Denilson gia nhập Betis trước đây).
Bale, Oezil, Falcao đều đã có những lúc làm cho đội bóng mới của họ xoa tay mãn nguyện. Ngay cả Samuel Eto’o, tưởng đã là “hết thời”, chẳng hiểu vì sao vẫn được Jose Mourinho rước về Chelsea, rút cuộc cũng vẫn có những thời điểm trở thành cứu tinh. Hoặc như Kaka, đã kịp trở về Milan và xem ra đã hồi sinh, tươi tắn hơn hẳn tình trạng ngày càng thất vọng ở Real.
Nhưng có lẽ, thành công hơn cả trên thị trường chuyển nhượng 2013 lại là một trường hợp... không chuyển nhượng. Vâng, “không chuyển nhượng” đôi khi cũng đã là một quyết định trọng đại trên thị trường chuyển nhượng. Trường hợp Luis Suarez thật sự là như thế. Khả năng chia tay cao hơn khả năng anh ở lại Liverpool (còn đi đâu, đấy lại là vấn đề khác). Rút cuộc, sự kiên trì thuyết phục của HLV Brendan Rodgers đã thành công, và Suarez đã khôn ngoan ở lại Liverpool, để rồi chúng ta có dịp được xem một Suarez rực sáng trong thời điểm cuối năm, kết thúc cả một năm đáng nhớ của ngôi sao này.