Ở tuổi 39, Buffon vẫn chơi bóng với phong độ đỉnh cao. Thậm chí phong độ hiện nay, so với thuở cùng Italia vô địch World Cup 2006, không ai có thể trả lời được đâu là Buffon tốt hơn. Ngày ấy Buffon dẻo dai hơn, phản xạ tốt hơn. Nhưng bây giờ anh chỉ huy hàng thủ tốt hơn, chọn vị trí tốt hơn và phán đoán tình huống chuẩn hơn.
World Cup 2006, tức là đã 11 năm trôi qua. Chúng ta phải lùi về trước đó thêm 11 năm nữa mới tới thời điểm Buffon khởi nghiệp trong màu áo Parma. Năm 1998, khi Kevin Mbappe ra đời, Buffon đã dự kỳ World Cup đầu tiên trong sự nghiệp. Tính theo vai vế, Mbappe phải gọi Buffon là bác, vì Buffon lớn tuổi hơn cả bố anh.
“Thời gian thật đẹp”, Buffon nói như thế khi đối đầu với tiền đạo kém anh tới cả... thế hệ. Và sau trận đấu, Buffon đến đổi áo với Mbappe. “Khi còn trẻ, tôi từng đến xin đổi áo với người đàn anh mà mình hâm mộ nhưng bị từ chối. Và tôi căm ghét cảm giác ấy”, Buffon nói.
Một hành động nhỏ, nhưng sẽ có ý nghĩa lớn với Mbappe. 18 tuổi, Mbappe hãy còn quá trẻ và còn cả một quãng đời phía trước. Nếu thất bại năm nay, Mbappe hoàn toàn có thể khởi đầu lại. Nhưng với Buffon, cứ mỗi mùa giải trôi qua, cơ hội để anh hoàn thành giấc mơ cuối cùng của sự nghiệp là Champions League sẽ lại càng mong manh hơn.
Buffon đã trải qua mọi thăng trầm trong sự nghiệp. Từ đỉnh cao chói lọi với chiếc Cúp vàng World Cup cho đến tận cùng tăm tối khi phải xuống chơi tại Serie B với Juventus. Không như Alessandro del Piero đã trưởng thành tại đây, Buffon không có ràng buộc tình cảm với Juventus.
Nếu anh bỏ đi như Fabio Cannavaro, Lilian Thuram hay Zlatan Ibrahimovic, không ai có thể trách anh. Nhưng Buffon mạo hiểm sự nghiệp đỉnh cao để ở lại Juve. Nghĩa tình ấy không phải cầu thủ nào cũng có được. Và vì thế, nhiều người dù chả phải là fan của Buffon, cũng chả phải là Juvetini, cũng mong Buffon có được cái kết viên mãn.
Người ta sẽ nhớ cú đúp của Paulo Dybala vào lưới Barcelona, người ta cũng sẽ nhớ cú đúp của Higuain vào lưới Monaco mới đây. Nhưng HLV Max Allegri, trên phương diện là một người đứng bên đường piste, sẽ luôn nhớ những pha cứu thua của Buffon nhiều hơn. Vì nó là nền tảng cho mọi thành công của Juve mùa này.
Buffon đã chơi với những cầu thủ sinh trong thập niên 1950, anh sẽ kết thúc sự nghiệp với những cầu thủ sinh trong thập niên 2000. Câu chuyện của một người băng qua những cột mốc đổi thay của bóng đá thế giới sẽ được nhớ mãi. Tài năng của anh sẽ được nhớ mãi. Sự tận tụy của Buffon sẽ được ca ngợi mãi. Và việc anh có vô địch Champions League hay không chỉ là phụ gia cho câu chuyện ấy mà thôi. Người ta đến giờ vẫn yêu Roberto Baggio, dù anh không vô địch Champions League, EURO hay World Cup.
Sự dở dang luôn có những nét đẹp của nó. Suy cho cùng, anh cũng chỉ là một thủ môn, là người vớt vát lại những sai lầm của đồng đội, chứ khó có thể xoay chuyển cục diện trận đấu. Rinat Dasayev vẫn vĩ đại dù không thể đỡ nổi cú sút của Marco van Basten. Và khi đã có chức vô địch Champions League, Buffon sẽ sớm cân nhắc quyết định giải nghệ. Lúc ấy các fan sẽ buồn theo lời anh muốn, nhưng lại là buồn theo một cách khác.