Người Bỉ đã quá ngây thơ và đánh giá thấp Italia, những nhà vô địch thực thụ. Bỉ chơi tấn công nhưng lại sử dụng quá nhiều cơ bắp ở hàng tiền vệ và đưa cầu thủ sáng tạo nhất của mình, De Bruyne ra cánh. Lựa chọn này đã không mang lại hiệu quả. Có một chút cải thiện trong hiệp 2 và đặt hàng thủ Italia dưới áp lực, nhưng sự thật là đến phút 83, Buffon mới bị thách thức.
Wilmots nhận ra điểm yếu chống bóng bổng của đối phương quá muộn. Đến phút 62 Mertens mới được vào sân và các pha tập kích trên không được triển khai liên tục, đồng thời những pha lên bóng từ hai biên xuất hiện với tần suất dày hơn. Tuy nhiên, tất cả đều biết rằng, một khi người Italia đã có lợi thế dẫn bàn, mọi nỗ lực đánh cắp nó đều trở nên vô vọng. Ngay cả khi được chơi thêm thời gian, vẫn khó tin rằng Hazard cùng đồng đội sẽ tạo nên điều gì đó đặc biệt.
Bỉ thiếu kinh nghiệm đỉnh cao. Đội bóng của Wilmots dễ dàng bị dắt mũi bởi một Conte cáo già. Khi Italia chuyển sang sơ đồ 3-3-4 với hai hậu vệ công ở biên, cấu trúc phòng ngự của họ nhanh chóng bị phá hỏng. Hai hậu biên cùng các tiền vệ trung tâm bị tháo rời và cuốn vào các hoạt động ở hành lang để lại khoảng trống mênh mông ở trung lộ. 90 phút khốn khổ ở Lyon là lúc để Bỉ nhận ra, họ còn lâu mới đạt đến đẳng cấp của Italia.
Có một vài khoảnh khắc ấn tượng được thực hiện. Tuy nhiên, đó chỉ là nỗ lực cá nhân của Eden Hazard hay Radja Nainggolan. Đội bóng này chưa bao giờ là một khối thống nhất mà chỉ là tập hợp những cái tên đắt giá ở cấp độ CLB. Lukaku, Fellaini, Alderweireld, Origi và thậm chí cả De Bruyne đều tầm thường, thiếu đam mê và sự gắn bó.
Bỉ cần cải thiện, nhưng tất cả biết rằng, sự non nớt không thể thay đổi trong một sớm.
3 - Như vậy, 3 trận gần nhất trong khuôn khổ EURO, Bỉ đều thua với tỷ số 0-2. Hai lần trước, họ bị đánh bại bởi Thổ Nhĩ Kỳ và... Italia (tại EURO 2000). |