Người xứ Nghệ từng ví von: “Bao giờ sông Lam hết nước thì Nghệ An mới hết nhân tài chơi bóng”. Mà dòng Lam thì có bao giờ thôi cuộn sóng? Nó cứ mãnh liệt lao từ thượng nguồn ra biển lớn một cách kiêu hãnh.
Và người Nghệ An không chỉ tự hào về con sông quê hương mà còn đắm say với đội bóng con cưng. Từ năm này qua năm khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác, dù SLNA chưa bao giờ hùng mạnh về tài chính nhưng luôn biết xây dựng thế lực từ sự căn cơ và lòng kiêu hãnh.
Mấy năm nay, bóng đá xứ Nghệ chịu tác động ghê gớm bởi cú va đập mang tên “chuyên nghiệp”. Họ không còn là một ốc đảo trước dòng chảy không ngừng nghỉ của bóng đá nước nhà. Các ngôi sao xuất sắc nhất mà SLNA có được đã dứt áo ra đi. Cay đắng hơn, những lò đào tạo trẻ khác đã thò cả chân vào địa bàn của SLNA để tuyển quân.
Họ lấy đi những cầu thủ trẻ tốt nhất. Thậm chí, Viettel còn đặt luôn vệ tinh tại Nghệ An để thu hút nhân tài. Và thế là từ đội 1 đến tuyến trẻ, bóng đá Nghệ An đều gặp khó khăn. Các tuyến U của SLNA quên mất thói quen vô địch, thậm chí không giành vé đến VCK các giải trẻ quốc gia. Còn ở cấp độ cao hơn, SLNA đành phải bằng lòng với mục tiêu trụ hạng tại V.League.
Nhưng năm nay SLNA đang đổi thay, chí ít là tại sân chơi Cúp QG. Một SLNA không có nhiều ngôi sao giờ đã có mặt ở trận chung kết cùng cơ hội bước lên đỉnh vinh quang. Nhiều người nói, danh hiệu sẽ mang đến áp lực cho SLNA. Nhưng thành công ở thời điểm này là minh chứng về chân giá trị của một trong những đội bóng giàu truyền thống nhất V.League.
Và biết đâu, nó sẽ mở ra một tương lai tốt đẹp hơn cho tập thể này?!