Lịch truyền hình trực tiếp, kết quả VCK U23 châu Á 2020
9h00 sáng nay, tôi quyết định lang thang bên ngoài sân Chang Arena với hy vọng hôm nay sẽ có được một chút tư liệu và cả “lương khô” cho chuyên đề về các CĐV Việt Nam. Hơn một tiếng đồng hồi ngồi “mai phục”, mặt tiu nghỉ và bấm bụng định ra về. Thế rồi, xa xa một người đàn ông “cưỡi” trên chiếc xe đạp cà tàng xuất hiện. “Đây rồi, chắc chắc là một CĐV Việt Nam chứ không thể nào khác”, tôi mở cờ vì thấy anh này mặc áo đỏ sao vàng đỏ chói.
Chẳng sai, Nguyễn Văn Hậu là tên chàng trai mà tôi thầm mong. Hậu đang là một giám đốc một công ty chuyên cho thuê, du thuyền và trực thăng ở Hạ Long, Hà Nội, Sa Pa và Vũng Tàu. Nhìn Hậu ngồi trên chiếc xe đạp cùng với bộ đồ khá bụi, tôi chẳng dám tin, anh là một doanh nhân kinh doanh nhưng dịch vụ dành cho “giới thượng lưu”. Sau một hồi “tám chuyện” trên trời dưới đất, tôi mới biết, Hậu ở cùng khách sạn mà các Phóng viên Báo Bóng đá đang tá túc. Hậu đáp chuyến bay từ Hà Nội đến Bangkok rồi nối chuyến đến Buriram. Anh khoe, chẳng mang gì ngoài “đồ nghề” là cờ tổ quốc và băng rôn cổ vũ cho đội tuyển.
Điều tôi cắc cớ, Hậu cầm trong tay rất nhiều vé xem bóng đá và không biết nguồn gốc của nó từ đâu ra. “Tôi đang giữ 30 chiếc vé xem bóng đá mà người ta gửi hộ. Nếu chiều nay mà người thân không đến sân chắc “ôm show” quá”, Hậu nói chuyện một cách hóm hỉnh. Lúc này trưa đã đứng bóng, chỉ có 1 CĐV người Hàn Quốc vội vã đến mua vé rồi ra về. Tôi và Hậu dự rằng: “Chiều nay, CĐV có đông lắm thì cũng chỉ có mấy trăm người là cùng”.
Xế trưa, chiếc xe tình yêu “oằn mình” chở tôi cùng Hậu về khách sạn, mang theo đó là những nỗi lo. Ba tiếng đồng hồ trôi qua như một cái chớp mắt, chúng tôi không thể gặp nhau như đã hẹn vì đơn giản, chiều nay, tôi và hậu bị chia cắt giữa những sắc đỏ, với tiếng trống, tiếng kèn và những vũ điệu rất đỗi Việt Nam của khoảng 3000 CĐV đến từ quê nhà.
Gặp danh hài Nhật Cường trên khán đài, anh hồ hỡi khoe: “Cứ ngỡ là một mình một ngựa, chẳng ngờ CĐV phe mình lại đông như thế này. Từ vài năm nay, cứ có các trận đấu của bóng đá Việt Nam là tôi lại lên đường. Cái cảm giác ngồi trên sân khác với ngồi xem ti vi nhiều lắm. Khi bài Tiến Quân ca vang lên, người cứ nổi hết gai ốc, cái cảm giác da diết xâm lấn trọn trái tim. Đúng là bỏ rất nhiều show để có mặt ở đây để cổ vũ cho thầy Park và học trò rất xứng đáng”.
Nếu hàng trăm, hàng người phải bay vài chặng mới đến Buriram thì anh Trương Thanh Hồng lại chọn cách đi bằng đường bộ. Nhóm anh Hồng đổ bộ qua cửa khẩu Việt Nam sang Campuchia rồi mới đến Thái Lan. Theo Hồng, anh và các đồng đội phải vượt qua khoảng 1300km bằng ô tô để có mặt tại Buriram. “Mệt lắm nhưng sướng, được ngồi ở đây cổ vũ cho U23 Việt Nam chẳng có gì hạnh phúc hơn nữa!”, người đàn ông đến từ Kiên Giang chia sẻ.
Còn rất nhiều, rất nhiều CĐV phải vượt dặm đường xa để có mặt ở Buriram. Chiều tối nay, họ đã thật sự đốt lửa giữa “Lâu đài sấm sét”. Năm sắp hết, Tết sắp đến, nhà bao việc nhưng tình cảm dành mà các CĐV cho U23 Việt Nam thật đáng trân quý biết bao nhiêu. Có lẽ vì thế, khi những khán đài đã thưa thớt, HLV Park Hang Seo vẫn chạy về phía họ để cúi đầu cám ơn những “đốt lửa”. Đúng, Chang Arena chiều nay chẳng khác gì sân nhà của U23 Việt Nam.
XEM THÊM
U23 Việt Nam: Hạnh phúc là cảm giác đến đích
Thủ môn Tiến Dũng đã lập kỷ lục cho U23 Việt Nam ở giải châu Á thế nào?
Chấm điểm U23 Việt Nam 0-0 U23 UAE: Ngày trở lại đỉnh cao của Tiến Dũng