Thực ra, câu chuyện nói trên chỉ “chém gió” cho vui dù hôm nay không phải là ngày… Cá tháng Tư. Nhân chuyện Ronaldo bất ngờ thực hiện cú “quay đầu” lịch sử, trở về khoác Manchester United, rất nhiều fan “Quỷ đỏ” ước ao một ngày nào đó sẽ đượcthấy Ronaldo bằng da bằng thịt ở Việt Nam.
Thực ra, CR7 từng được đồn đoán đã có mặt tại Việt Nam nhưng khi đó, cầu thủ người Bồ Đào Nha đến vì một thương vụ làm ăn, chứ không phải khoác vai chân dài nào đó đi du lịch hay những lý do gì khác.
Trong quá khứ, Việt Nam từng là điểm đến của rất nhiều huyền thoại như David Beckham, Roberto Carlos, Fabio Cannavaro, Vincent Kompany, Luis Figo, Rio Ferdinand, Didier Drogba… nhưng đa số xuất hiện nhờ những bản hợp đồng có tính thương mại. Một ngôi sao khác từng đến Việt Nam nhưng kiếm tiền bằng “đôi chân” đấy là Denilson.
Denilson, nhà vô World Cup 2002 cùng với Brazil, là cầu thủ đắt giá nhất thế giới năm 1998 (khi chuyển từ Sao Paolo tới Real Betis với giá 32 triệu USD) đã bất ngờ gia nhập Hải Phòng khiến bóng đá thế giới “chấn động”. Bản hợp đồng thời vụ 3 tháng, chơi ở giai đoạn hai V.League 2007, nghe đâu đã mang về cho Denilson 9 tỷ đồng tiền lót tay cùng mức lương 50.000 USD/tháng, chứ không phải là 40.000 USD/tháng như đồn đoán.
Thế nhưng, Denilson đã phải xin chấm dứt hợp đồng sau 22 ngày đặt chân đến đất Cảng. “Tài sản” mà ngôi sao Brazil để lại cho Hải Phòng chỉ là những pha tâng bóng biểu diễu trong ngày ra mắt, 1 trận đấu và 1 “siêu phẩm” đá phạt tại V.League. Bản hợp đồng “bom tấn” tới Hải Phòng, được cho là sự khởi điểm cho một quá trình sa sút không phanh, dần chôn vùi sự nghiệp đỉnh cao của Denilson.
Trở lại câu chuyện của Ronaldo, ngay sau khi gia nhập Man United, NHM của “Quỷ đỏ” tại Việt Nam đang sướng đến phát điên. Hôm qua, nhiều fan cuồng thậm chí để ảnh CR7 làm hình đại diện. Tân binh của Man United đá thế nào? kỳ vọng ra sao? Cũng đang trở thành chủ đề “chiếm sóng” trên khắp các diễn đàn, mạng xã hội… Thế nên, một vài “antifan” thỏ thẻ nói rằng, họ không dám động đến vì sợ bị fan Man United “phong sát”.
Một số CĐV “thích đủ thứ” của Man United bày đỏ ước ao, biết đâu mai này “anh Bảy” sẽ đến V.League chơi bóng. Giấc mơ ấy được cho là “không tưởng” bởi ai dám và lấy tiền đâu để mua Ronaldo dẫu anh ta lúc ấy đã một lão tướng?. Thật ra, cỡ như Denilson còn mua được thì chẳng có lý do gì CR7 lại không thể đến Việt Nam.
Mà biết đâu Hải Phòng lại là điểm đến của Ronaldo. Thử mường tượng thế này, lúc đó CR7 đã ở tuổi 45, đang rảnh rỗi du hí với vợ con ở quê nhà. Đích thân, ông Hoàn “pháo” đáp máy bay sang Bồ Đào Nha mời Ronaldo về Hải Phòng chơi bóng trong 3 tháng, giống như ngày trước đã đặt bút ký thuê Denilson.
Với đẳng cấp một ngôi sao, CR7 hẳn sẽ từ chối thẳng thừng. Nó cũng y chang như cái kiểu ngày xưa, Kiatisak từng quay ngoắt vì không biết bầu Đức là ông nào? HAGL là đội bóng đến từ “hành tinh” nào trên bản đồ bóng đá?.
Thấy công chuyện không ổn, Hải Phòng bèn nghĩ đến Jorge Mendes và “siêu cò” này đã gọi điện thuyết phục Ronaldo. Bản hợp đồng mỗi tháng hơn 1 triệu USD cùng phí ra sân thực tế, đã mang siêu sao này đến đất Cảng. Đương nhiên, bóng đá thế giới lại một phen phải há hốc mồm trước phong cách chơi “xộp” của ông Hoàn “pháo” cũng như lãnh đạo CLB Hải Phòng.
Như đã nói, Ronaldo đến Hải Phòng chỉ là một câu chuyện “giả tưởng” nhưng biết đâu lại trở thành sự thật. Tất nhiên, với điều kiện là lúc ấy, một người chịu chơi như ông Hoàn “pháo” vẫn còn ngồi ghế, vẫn còn nuôi những ý tưởng “táo bạo” như hiện tại.
Cũng không chừng, lúc ấy, ông Hoàn “pháo” còn lên báo tuyên bố: Tôi muốn đập sân vận động Lạch Tray để xây giống như Old Trafford nhằm làm nguôi ngoai nỗi nhớ cho Ronaldo… Còn ở thì hiện tại, người ta chờ ông Hoàn “pháo” thể hiện độ chịu chơi, chịu chi của mình bằng cách móc tiền túi ra sửa chửa sân Lạch Tray, mua sắm cầu thủ thay vì cắm uống hút vào “bầu sữa” ngân sách Thành phố. Người ta chờ xem những “đứa cháu”, “đứa con”… những người đã hứa với “chú Hoàn” sẽ chơi… khô máu, không bị cắt giảm 70% tiền lương. Xa hơn, người ta chờ ông Hoàn “pháo” có thể biến Hải Phòng từ một chú vịt trở thành “thiên nga”. Một đội bóng quanh năm chỉ vắt chân lên cổ trụ hạng, trở thành thế lực của V.League, đúng như cái tầm của một ông chủ tịch có thể “hô mây gọi gió”…