Cú chạm chân của Quế Ngọc Hải đã khiến pha bay người của thủ môn Trần Minh Toàn trở thành dư thừa. Và Leo Artur đã có bàn thắng đầy may mắn cho CAHN, trong trận đấu mà họ cần phải có 3 điểm sau 2 trận hòa không mấy ấn tượng. Công tâm mà nói, CAHN chơi tốt hơn Bình Dương. Họ kiểm soát bóng, giành thế thượng phong trong các pha tranh chấp cũng như tạo ra nhiều cơ hội. Câu chuyện dứt điểm một lần nữa mang đến “cơn đau đầu” cho HLV Mano Polking dù trước đó, đội bóng của ông đã “oanh tạc” Lion City với tỷ số 5-0. Trong đó, Leo Artur rực sáng với một cú hat-trick vào lưới đội bóng đến từ Singapore.
Trước trận chiến với Bình Dương, CAHN không thắng nhưng cũng chẳng thua. Nhưng “ơn trời”, cái chân của Hải Quế đã mọc lên không đúng chỗ và nó đã giúp thầy trò Mano Polking có được chiến thắng đầu tay. Thật không dễ ghi bàn tại V.League, và thật không dễ để có một chiến thắng hoành tráng dù CAHN có nhiều ngôi sao. Ở khía cạnh nào đó, có thể thấy giải CLB Đông Nam Á còn dễ thở hơn giải đấu quốc nội. HLV Mano Polking hiểu điều này hơn ai hết bởi ở V.League, CAHN là đối thủ mà mọi đội bóng đều muốn đánh bại, hoặc ít nhất cũng phải có 1 điểm khi đối đầu.
CAHN muốn nhanh phải từ từ. Và đó cũng là câu chuyện của Bình Dương. Sự chuẩn bị của đội bóng đất Thủ thật sự quá ghê gớm. Ai cũng nói HLV Hoàng Anh Tuấn được trang bị tận răng, nhưng điều đó không đồng nghĩa Bình Dương đã bước lên hàng “ông lớn” về khía cạnh chuyên môn. Có vẻ như nhiều người quá dễ dãi khi định nghĩa cái gọi là “đại gia”, nên đôi khi Bình Dương trở thành “nạn nhân” vì sự phóng đại ấy.
Rõ ràng, đội bóng đất Thủ cần thêm thời gian để lắp ráp thành một cỗ máy trơn tru. HLV Hoàng Anh Tuấn cũng cần có thêm thời gian để hiểu đặc thù và tính cách đội bóng cũng như các học trò. Cũng đừng quên, Bình Dương được ví như “cối xay tướng", nếu không cẩn trọng và có thành tích chấp nhận được, một sáng thức giấc, trên mặt báo sẽ xuất hiện “tin nóng” kiểu: HLV của Bình Dương đã bay ghế…