Khi CAHN tiếp Nam Định trên sân nhà, nhiều người tin đội bóng này sẽ chiến thắng. Niềm tin ấy càng lớn hơn khi họ chơi ở thế hơn người nhưng rút cuộc, người đi tiếp lại là Nam Định. Nhìn những khuôn mặt thất thần trên sân người ta mới thấy các cầu thủ CAHN tiếc nuối như thế nào. Họ muốn thắng và có thể giành chiến thắng. Họ mạnh hơn đối thủ một cách toàn diện nhưng ở thời điểm quyết định, các ngôi sao của đội bóng không thể hiện được phong độ cao nhất của mình.
Thất bại trước Nam Định là lời cảnh báo với đội bóng có quá nhiều ngôi sao lại được tăng cường mạnh mẽ trước giai đoạn 2 mùa giải. Thế nhưng, nỗi buồn càng nhân lên CAHN không thể thắng Hà Tĩnh và mới đây nhất là Bình Định, những đội bóng bị đánh giá thấp hơn rất nhiều. Khi mà nhiều người nghĩ, CAHN đang đạt đến sự hoàn hảo về chuyên môn thì cũng là lúc họ phanh gấp trên con đường về đích. Quang Hải, Filip Nguyễn chưa thể mang đến sự khác biệt cho đội bóng và thậm chí, họ còn khiến đối thủ căng sức hơn trong thi đấu.
Con đường về đích có cả hoa hồng và gai. Chẳng có chức vô địch nào có thể giành được một cách dễ dàng. CAHN là đội bóng mới toanh ở V.League dù trong đội hình của họ đã có những nhà vô địch trong quá khứ. Những ngôi sao ấy cần thời gian để tìm tiếng nói chung. Quan trọng hơn hết, họ cần thời gian để xây dựng một lối đá có bản sắc, một lối đá có thể phát huy tốt nhất khả năng của từng cầu thủ. Có điều, thời gian và khát vọng khẳng định của các đối thủ không đợi CAHN kiếm tìm sự hoàn thiện. Và giờ chỉ còn một cách duy nhất là đội bóng này phải đối diện với áp lực, giải phóng áp lực tâm lý vốn đang bủa vây từng cầu thủ.
Trên cao là gió. Những người mang sứ mệnh dẫn dắt cuộc chơi phải đủ bản lĩnh và sự tỉnh táo để hiểu rằng, họ phải đối diện với mọi thách thức. Và hơn thế nữa, muốn đánh bại đối thủ thì mỗi cầu thủ cần phải chiến thắng chính bản thân mình, kiếm tìm sự cân bằng trong thời khắc khó khăn nhất.