Cần thừa nhận, Hà Tĩnh đã không hoàn thành mục tiêu. Là người làm tướng, ông Công không thoái thác mà nhìn thẳng vào sự thật. Giữa ma trận thông tin ông Công xin nghỉ, số ủng hộ không ít, mà phản đối cũng nhiều. Vì thế, trên mạng xã hội xuất hiện vô số bình luận trái chiều.
Trong số những người ủng hộ Nguyễn Thành Công ở lại có chủ tịch CLB - ông Phạm Hoành Sơn. Có thể khẳng định, tiếng nói của bầu Sơn có trọng lượng trong việc giữ ghế cho Nguyễn Thành Công. Có lẽ bầu Sơn nhìn thấy “tâm can” của đàn em, và ông cũng nhìn thấy được những điều mà Hà Tĩnh không có (hoặc chưa có), dù Nguyễn Thành Công “bình thường” nhất trong giới HLV.
Từ một “tội đồ”, một kẻ không nhận được sự ủng hộ thì nay ông Công đang sắm vai “người hùng”. Có lẽ nếu đọc những con chữ này, ông Công sẽ có chút chạnh lòng khi thấy bản thân bị “biến tấu” nhanh như cái lật bàn tay. Tất nhiên, từng ngược xuôi, từng kinh qua ở nhiều đội bóng Bắc - Trung - Nam, ông Công không còn lạ với những cái cảm xúc “hỉ, nộ, ái, ố” như vậy.
Nhà cầm quân người Nghệ An hẳn cũng thấm và hiểu rằng, từ tội đồ lên… người hùng rất gần, nhưng từ người hùng xuống… tội đồ cũng rất nhanh. Bởi vậy, ông cần phải toan tính để Hà Tĩnh nối dài những ngày vui, hoặc ít nhất duy trì cảm hứng chơi bóng đang thể hiện.
Giới cầu thủ truyền tai nhau rằng, Nguyễn Thành Công là người đề cao thứ bóng đá từ trái tim, tức mối quan hệ thầy trò đôi khi vượt lên trên cả vẫn đề chuyên môn. Có lẽ vì điều này mà các cầu thủ luôn sẵn sàng đá “sống chết” cho người đàn ông mà họ gọi bằng "Thầy".
Năm nay, dường như ông Công đã lý trí hơn trong việc chọn trò. Và sự lý trí ấy đang… có lý, khi Hà Tĩnh chơi rất ổn và Nguyễn Thành Công đang như một “người hùng”. Biết đâu, từ nay ông Công sẽ đổi phận…