Mùa giải năm ngoái bằng cách nào đó, bằng một “phép thuật” nào đó, CAHN đã kéo được Kiatisuk Semanuang từ HAGL ra thủ đô cầm sa bàn. Dường như trong lịch sử V.League chưa có một thương vụ nào “chốt đơn” nhanh, gọn, lẹ đến thế.
Tất nhiên, CAHN muốn có chữ ký của Kiatisuk không chỉ vì danh tiếng mà cả chuyên môn. Thì đấy, không phải đơn giản mà Thái Lan thống trị Đông Nam Á thời của Kiatisuk và cả chiếc cúp vô địch V.League 2021 của HAGL bị “hụt” do đại dịch Covid-19. Cái kết, Kiatisuk chỉ trụ được vỏn vẹn 4 tháng, thắng 6/11 trận dẫn dắt CAHN.
Kiatisuk là HLV thứ 4 trở thành “nạn nhân” của “chiếc cối xay” ở CAHN. Trước đó, 3 ông thầy ngoại khác đã phải “lên đường” gồm: Paulo Foiani, Flavio Cruz và Gong Oh Kyun. Năm nay, CAHN đã đổi thay về mặt thượng tầng. Chẳng hạn, ông Trần Tiến Đại đã ra đi. Nhưng có thực sự thay đổi, có thành công nhờ chuyên môn thuần tuý hay không sẽ phải chờ câu trả lời từ thời gian và cả HLV Mano Polking.
Nhà cầm quân sinh năm 1976 đã chào V.League 2024/25 bằng 5 trận “gối đầu” ở mùa giải năm ngoái. CAHN cán đích ở vị trí thứ 6 và đó là một thất bại so với thực lực của họ. Mano Polking rất thành công tại Thai League và cả ĐT Thái Lan nhưng điều đó không đồng nghĩa vị HLV này sẽ lại điền tên mình lên bảng vàng.
Cần phải nhớ rằng, Mano Polking từng không để lại nhiều ấn tượng khi dẫn dắt CLB TP.HCM. Câu chuyện của thời hiện tại đương nhiên không móc xích với quá khứ, dẫu vậy nó lại cho ta thấy những ngoại lệ như Popov ở Thanh Hoá là vô cùng hiếm hoi.
Rất nhiều cái tên danh tiếng đã đến V.League hành nghề và không ít người ra đi không kèn trống lẫn sự ầm ĩ trong hậu trường. Mano Poking sẽ là “thương hiệu” tiếp theo được CAHN mang về và đặt hy vọng. Đương nhiên khi được đầu tư tận răng, thật khó để đội bóng ngành Công an đặt ra mục tiêu khiêm tốn. Điều đó cũng đồng nghĩa chiếc ghế của Mano Polking chỉ được bảo đảm khi đội bóng thành công, thậm chí phải tạo ra những dấu ấn đặc biệt.