Tuy nhiên, với nhiều đội bóng, Minh Tuấn là viên ngọc cần phải mua sắm. Ít ngôi sao nào ở đẳng cấp như Minh Tuấn lại đang trong tình trạng “tự do”. Họ đã chinh phục bằng tiền, rất nhiều tiền và một cầu thủ vốn xác định chuẩn bị ký vào bản hợp đồng cuối trong sự nghiệp như Minh Tuấn thì đương nhiên phải suy nghĩ. Anh phải sống cho mình bởi nói cho cùng, đời cầu thủ rất ngắn. Minh Tuấn muốn ở lại đội bóng quê hương và anh muốn nhận toàn bộ tiền lót tay trong 3 năm, tương đương 6 tỷ đồng, để có điều kiện tính toán cho tương lai.
Đòi hỏi của Minh Tuấn là hoàn toàn có thể hiểu. Cầu thủ này đứng trước nhiều lựa chọn và anh muốn có được điều tốt nhất. Tuy nhiên, lãnh đạo Than Quảng Ninh lại không thể đáp ứng được yêu cầu đó của công thần. Họ phải tính đến việc cân bằng tài chính, bởi nếu phá lệ cho Minh Tuấn, thì nhiều cầu thủ khác cũng là công thần sẽ đòi hỏi được biệt đãi. Nỗ lực lớn nhất và cuối cùng của bầu Hùng là chấp nhận trả một nửa lót tay đã không nhận được cái gật đầu của Minh Tuấn.
Không tìm được tiếng nói chung về tiến độ giải ngân, Minh Tuấn chọn cách ra đi. Một cuộc chia tay được cho là sẽ khiến cả Minh Tuấn lẫn Than Quảng Ninh chịu tổn hại về hình ảnh cũng như chuyên môn.