Một tiếng trước trận Mỹ-Ghana, những con phố khu trung tâm New York vẫn là một bức tranh hỗn độn quen thuộc: rừng người qua lại dưới bóng những tấm pano quảng cáo nhiều màu sắc. Ở đó, không có dấu hiệu gì đang mùa World Cup và có vẻ chẳng ai quan tâm ĐT Mỹ chuẩn bị ra sân.
Lịch thi đấu World Cup chỉ có ở Mỹ
Nhưng nếu bạn đến đúng nơi cần đến, như dọc Đại lộ số 8, sẽ thấy ngay sắc màu World Cup. Hàng loạt các quán bar đúng phong cách café bóng đá tại Việt Nam với những tấm pano khổng lồ toàn về bóng đá và khung giờ các trận đấu trong ngày.
Chui vào trong IRON BAR, cảm giác ngộp thở khi 300 con người hừng hực khí thế trong một diện tích tổng cộng 120m2. Nhưng đó chính là cái không khí đúng chất bóng đá. Tôi đứng cùng với một gia đình 6 người với 3 đứa trẻ mặc áo số 8 của Dempsey. Ông bố Freed hồ hởi tiếp chuyện khi mắt vẫn dán vào 1 trong 8 cái màn hình 50 inch treo khắp các bức tường.
Freed và gia đình yêu bóng đá điên cuồng. Khi HLV Klinsmann cảnh báo tuyển Mỹ sẽ chẳng có một chút cơ hội nào để vô địch, rằng đó là bảng tử thần, Freed lắc đầu nguầy nguậy: “Klinsmann chẳng hiểu gì về người Mỹ cả. Chúng tôi có thể không mạnh nhất. Nhưng khi tham gia bất cứ một giải đấu nào, người Mỹ cũng hướng tới chức vô địch. Không bao giờ thay đổi!”
Cả New York hoàn toàn không có đến 1 tấm biển về World Cup 2014
Cả nhà Freed và 300 con người kia hò reo suốt trận đấu. Không khí có chùng xuống đôi chút khi Ghana gỡ hòa nhưng lúc Mỹ ấn định tỷ số 2-1, tất cả nổ tung, Freed lao vào ôm tôi trong tiếng hét khản đặc. Nhóm phóng viên thường trú của VTV đi cùng tôi đã có những cảnh quay cảm xúc nhất khi 300 con người nhảy múa điên cuồng trong chiến thắng.
Truyền hình Mỹ rất nhạy, ngay sau khi trận đấu kết thúc, hình ảnh ăn mừng đã phát trực tiếp không khí từ khắp các điểm cầu Chicago, Los Angeles và cả… Afghanistan. Hình ảnh những người lính Mỹ từ căn cứ tại Afghanistan ôm nhau mừng chiến thắng thật đặc biệt bất chấp ngoài kia, rừng người xe vẫn tấp nập trên các đại lộ của New York...