Phóng viên: HLV Allegri của Juventus từng nói anh đã chơi hết mình vì đội bóng, và chỉ cần một bàn thắng để giải tỏa?
Alvaro Morata: Trước khi chấn thương, tôi đang chơi tốt. Nhưng rồi tôi phải ngồi ngoài gần 1 tháng và khi trở lại, đã không có thể lực tốt nhất. Tôi cũng phải đảm nhiệm nhiều nhiệm vụ, mà ưu tiên không phải là ghi bàn. Giống như những trận gần nhất, tôi phải bám biên trái. Điều quan trọng là được thi đấu và làm theo yêu cầu của HLV. Nhưng rõ ràng, tôi vẫn muốn ghi được bàn thắng.
Vẫn từ vị trí dạt trái?
Nếu cần thiết. Juventus đang trải qua một giai đoạn khó khăn ở Serie A, nhưng chúng tôi có một đội hình tuyệt vời. Sẽ rất khó để vươn lên đầu bảng, nhưng chúng tôi đã từng làm được điều này. Giờ mục tiên trước tiên là lọt vào Top 4, rồi tiếp tục hướng về phía trước.
Sau khi Ronaldo ra đi, nhiệm vụ ghi bàn của anh càng trở nên nặng nề hơn?
Đó là nhiệm vụ của tất cả mọi người, và vì tôi đang chơi theo dạng cho mượn từ Atletico, nên có thể mọi người chú ý tới tôi hơn.
Làm thế nào anh vượt qua được sức ép khủng khiếp tại EURO 2020?
Khi EURO 2020 bắt đầu, tôi đã bỏ lỡ vài cơ hội trong các trận đấu. Và bạn phải đối mặt với áp lực thôi, dù nó không dễ chịu gì. Nhờ sự bảo vệ từ HLV và các đồng đội, mọi thứ đã không trở nên tồi tệ hơn. Đến giờ tôi vẫn nghĩ nếu thắng Italia, chúng tôi đã có cơ hội vô địch nếu gặp Anh trong trận chung kết. Nhưng dù dừng bước, chúng tôi vẫn giành được sự tôn trọng từ đối thủ và các CĐV.
Những tiếng huýt sáo ấy có khiến anh bị tổn thương không?
Bất cứ ai cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu. Gia đình và bạn bè vẫn cố nói với tôi là những tiếng huýt sao ấy không nhắm vào tôi, mà vào quyết định thay người. Nhưng không ai hoàn hảo cả, và chúng tôi không phải là những cỗ máy. Tôi hiểu kỳ vọng của các CĐV, nên những tiếng huýt sáo chỉ làm tôi khó chịu, chứ không khiến tôi giận dữ.
Giờ anh có vẻ cởi mở hơn so với trước?
Tôi chẳng có gì để giấu giếm cả. Tôi từng nói nhiều lần là mình đã có những khoảng thời gian khó khăn và nếu mạnh mẽ hơn, tôi đã trở thành một cầu thủ xuất sắc hơn. Nghe thì có vẻ kỳ lạ, nhưng nếu mọi người coi việc vô địch EURO 2020 là một vinh quang, thì với tôi nó có nghĩa là tôi đã vượt qua một giai đoạn bi kịch.
Bi kịch đến mức nào?
Có những thời điểm tôi tỉnh dậy trong phòng và chẳng thiết tha điều gì cả. Phải đến khi xuống ăn sáng, gặp các đồng đội hoặc nói chuyện điện thoại với vợ, tôi mới lấy lại tinh thần. Thời điểm ấy tôi đang là người bị soi mói nhiều nhất ở Tây Ban Nha. Tôi đã đá hỏng quả phạt đền ở trận gặp Slovakia, trận đấu quyết định vé đi tiếp. Sau đó, lại đá trượt quả luân lưu ở trận gặp Italia, nhưng tôi nghĩ không nhiều người đã cống hiến tất cả cho ĐTQG như mình.
Anh vẫn bị mang tiếng là một người tâm lý yếu?
Tôi không còn là một anh chàng 20 tuổi nữa, và không quá để tâm vào những chuyện này. Tôi đã có vợ, có con và phải dạy chúng luôn bước về phía trước. Mặc dù vậy, đó vẫn là một khoảng thời gian rất khó khăn khi bị báo chí soi mói, rồi truyền hình cứ 5 phút lại đưa tin một lần về trận đấu. May mắn là các đồng đội không coi tôi là tội đồ, và tôi vẫn là một phần của đội bóng.
Giờ anh có vẻ rất tự tin?
Điều đáng tiếc là khi các cầu thủ thực sự trưởng thành, họ lại không còn sung sức nữa. Một người bình thường sẽ dành cả cuộc đời để làm việc và ở tuổi 31 hay 32, vẫn có thể bắt đầu sau khi học xong đại học hoặc cao hơn. Nhưng với chúng tôi, ở tuổi 34 tất cả đã bắt đầu kết thúc. Tôi từng may mắn được chứng kiến những cầu thủ giỏi hơn mình. Nhưng cuối cùng, tôi đã thực sự làm việc chăm chỉ và vượt qua những thời điểm khó khăn để tạo dựng một sự nghiệp cho riêng mình.
Vậy anh nghĩ gì khi thấy Gavi khoác áo ĐTQG ở tuổi 17?
Thật không thể tin được. Khi 17 tuổi, tôi vẫn còn phải nỗ lực để được tập cùng đội 1 và khi lần đầu được gọi lên ĐTQG, còn háo hức được gặp Iniesta hay Fabregas. Nhưng điều điên rồ là giờ, bạn thấy Pedri hay Gavi khoác áo La Roja ở tuổi 17 và họ chơi bóng như thể đã 32 tuổi. Tôi từng hỏi Gavi sống ở đâu, và cậu ấy trả lời là La Masia vì cậu ấy mới tròn 17. Họ là những tài năng thực sự, và thực sự đáng kỳ vọng.
Anh có nghĩ rằng họ đã thực sự trưởng thành?
Ngoài kinh nghiệm, bạn cần phải có kỹ thuật và cả hai đều có tài năng thiên phú. Trên sân, họ chỉ tập trung vào bóng đá mà không bị phân tán vì điều gì khác. Pedri đã có một kỳ EURO 2020 quá ấn tượng và khi xem Gavi thi đấu với Italia, tôi không nghĩ đó là trận ra mắt của cậu ấy. Cậu ấy sẵn sàng đối mặt với mọi đối thủ.
HLV Luis Enrique yêu cầu những gì ở anh?
Rất đơn giản: chiến đấu cho đến khi kiệt sức, sau đó bạn có thể xin thay người. Ông ấy luôn thúc các cầu thủ chơi hết mình, và tôi đã quen với điều đó. Tôi đã ghi 3 bàn ở EURO 2020, mà lẽ ra phải là 5 để giành Chiếc giày vàng. Đôi khi trái bóng mà bạn nghĩ sẽ ra ngoài cả mét lại chui vào lưới và ngược lại. Chính khoảng cách ấy khiến tất cả thay đổi.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thú vị!