Gia đình và Véronique…
Sau World Cup, trong khi các cầu thủ khác tất bật với những buổi chụp ảnh, ghi hình, quảng cáo, chạy show, giao lưu,… Zidane lại trốn trên một hòn đảo với những bãi cát dài, hoang dã tại Tây Ban Nha. Người ta hiếm khi nhìn thấy anh.
Anh trải qua hầu hết những kỳ nghỉ của mình ở biển, trên những con tàu mà cánh tay săn ảnh không thể lên được. Zidane là như thế. Sau mỗi một giải đấu, mỗi một mùa bóng, anh đều muốn dành trọn vẹn thời gian bên gia đình, bên cha mẹ, người thân, đặc biệt là Véronique và hai thiên thần Enzo, Luca.
Nàng quá thiệt thòi. Nàng đã hy sinh tất cả vì anh. Nàng đi lại như con thoi để làm tròn trách nhiệm của một người con dâu, một người vợ và một người mẹ. Nàng không bao giờ hé răng than thở một câu với anh. Nàng không bao giờ đặt áp lực lên chồng, dù là nhỏ nhất.
Nàng hiểu những gì Zidane trải qua tại ĐT Pháp hay Juventus là quá đủ vất vả rồi. Nên lúc nào nàng cũng tươi cười, hiền hậu, dịu dàng khi đón anh trở về. Zidane luôn cảm ơn Thượng đế đã ban nàng cho anh. Không có nàng, chắc chắn sẽ không có Zizou của ngày hôm nay…
Ở Marseille, anh cũng được săn lùng, bám đuổi… Chỉ cần có một chút tin tức Zidane xuất hiện ở đâu, là cánh phóng viên đã tề tựu đông đủ ở đó để chờ nhân vật chính xuất hiện. Zidane không lấy làm khó chịu.
“Điều quan trọng đó là nghề nghiệp của tôi. Khi chấp nhận làm cầu thủ, bạn cũng phải nhìn ra được hai mặt của nó. Tôi có thể thoải mái rượu bia bên bạn bè sau mỗi trận đấu. Nhưng cuộc sống về đêm không hấp dẫn tôi. Cần phải luôn sẵn sàng từ chối những lời mời “bay đêm”. Tôi luôn cố gắng giữ vững cái đầu trên vai, không làm bất cứ điều gì vớ vẩn. Tôi có may mắn. Đó là cơ hội được trở thành cầu thủ tốt nhất…
Nhưng thật khó để chạy liên tục, chiến thắng thời gian. Thời gian là thứ mà tôi luôn thiếu và thèm muốn nhất. Tôi không thể vừa trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, thành công trong cuộc sống vừa làm những gì mình muốn, đi đến đâu mình thích vì không đủ thời gian.
Tất cả những gì tôi có thể là làm những thứ mình muốn trong thời gian hạn hẹp ấy. Và tất nhiên, đó thực sự là áp lực vô cùng lớn. Nó vô tình đẩy bạn đến những lựa chọn có hoặc không. Bạn cần phải cân nhắc thật kỹ để tránh những sai lầm đáng tiếc.
Đôi khi trong cuộc sống, chỉ cần một bước rẽ sai, tương lai phía trước của bạn sẽ đi tong. Tôi sở dĩ luôn đứng vững vì bên tôi có cha mẹ, gia đình, Véronique và các con. Chính họ giúp tôi tránh xa những cám dỗ.
Chính họ là chỗ dựa tinh thần, là bờ vai không thể thiếu cho tôi dựa vào mỗi lúc khó khăn. Cha tôi vẫn thường nói: Con yêu, chỉ cần mọi thứ con làm đều giúp con thanh thản, thì nên làm. Cha ít khi nói nhiều. Cha thường chỉ hướng tôi đến những điều tốt đẹp. Tôi luôn biết ơn cha vì điều đó”.
Tàu hơi nghiêng nghiêng. Zidane hơi cúi xuống để giữ thăng bằng. “Tất nhiên tôi chẳng than phiền điều gì… Những gì đã đến với tôi thật là kỳ diệu”.
Mỗi lần suy nghĩ điều gì, anh đều hơi cúi mặt xuống, lắc đầu mà không nói, không nghe, khép mình với chính bản thân. Rồi anh đứng dậy và chỉ nói thêm: “Khi người ta nghĩ tôi đến từ đâu…”.